Đi “săn” sương trắng, “mùa vàng”

baoduy-autodaily

Thành viên tích cực
Thu tới, mùa vàng về, đó là lúc chúng tôi nhớ những khi ngồi cùng nhau giữa bầu trời xứ Tây Bắc lồng lồng gió, lồng lộng mây và dặt dìu những hàng lúa thơm vàng ngọt cả các triền đồi. Cái sự “nhớ” đó thôi thúc chúng tôi tiếp tục những chuyến đi đầy mê đắm của tuổi trẻ.

Ngồi sau tay lái Chevrolet Captiva, khởi hành giữa dòng người vội vã của ngày tàn nơi phố thị, chúng tôi bỏ lại phía sau lưng tất cả.[/i]

Ngồi sau tay lái Chevrolet Captiva LTZ 2014, khởi hành giữa dòng người vội vã của ngày tàn nơi phố thị, chúng tôi bỏ lại phía sau lưng tất cả. Cả những chật chội ngày thường đang hàng ngày đối diện, cả những mệt mỏi và muộn phiền của tháng ngày quẩn quanh cơm áo gạo tiền. Để an tâm lên đường cho “chuyến hành trình lên lưng trời Tây Bắc”.
Cung đường của chúng tôi lần này sẽ có chút quen và lạ, từ Hà Nội theo đường cao tốc lên Lào Cai, ghé chân thị trấn mù sương Sapa, rồi vượt đỉnh Ô Quy hồ theo hướng Lai Châu, qua Tân Uyên, Than Uyên đến với “mùa vàng” Mù Cang Chải.
Trên đường cao tốc Nội Bài – Lào Cai
Chúng tôi rời Hà Nội trong một ngày cuối tuần Hà Nội nắng đẹp. Khác với những chuyến đi trước thường khởi hành vào buổi sớm tinh mơ, lần này chúng tôi “lên núi” khi ngày muộn đã sắp tàn. Sở dĩ có cái lịch trình oái oăm đó vì được biết đường lên Lào Cai – Sapa giờ đã có cao tốc. Chỉ chạy xe khoảng 3,5 tiếng là lên tới thành phố Lào Cai, rồi thêm 1 tiếng “leo đèo, vượt dốc” nữa là đến Sapa. Thời gian chạy xe đủ để nghỉ đêm ở đích đến là vừa.
CaptivaLTZ%20-%202014%20(20).jpg
Chevrolet Captiva LTZ 2014 thực sự ấn tượng và tạo cảm giác rất an toàn[/i]
Theo đúng lịch trình đã định, sau khi nhận xe tại nhà máy ôtô GM, mất khoảng 1h chen lấn trên những con phố đông đúc, đến 8h tối thì chúng tôi đã cùng Captiva “thoát” khỏi Hà Nội, bắt vào tuyến đường cao tốc Nội Bài – Lào Cai.
Dự án xây dựng Đường cao tốc Nội Bài-Lào Cai là một trong những dự án đường cao tốc có quy mô lớn nhất tại Việt Nam với tổng chiều dài là 245Km đi qua thành phố Hà Nội và các tỉnh Vĩnh Phúc, Phú Thọ, Yên Bái và Lào Cai.
Dự án được xây dựng theo tiêu chuẩn đường cao tốc loại A. Đoạn từ Hà Nội đi Yên Bái xây dựng cao tốc 4 làn xe, 2 làn dừng khẩn cấp với tốc độ thiết kế 100 Km/giờ và đoạn từ Yên Bái đi Lào Cai xây dựng cao tốc 2 làn xe, 2 làn dừng khẩn cấp tốc độ thiết kế 80Km/giờ.



Đường cao tốc vốn đã vắng, đi buổi tối lại càng thưa người hơn, thế nên cứ vút chân ga theo đúng tốc độ cho phép mà “phóng”. Băng lướt trong đêm tối nhưng vẫn vô cùng tự tin bởi khả năng vận hành của Captiva LTZ 2014 thực sự ấn tượng và tạo cảm giác rất an toàn. Xe chạy êm, đầm chắc và hệ thống đèn cốt/pha cung cấp dải sáng và cường độ sáng rất tốt. Chúng tôi điều khiển xe liên tục di chuyển ở tốc độ 100km/h. Ở dải tốc độ này, nếu tiếp tục tăng ga, xe vẫn tăng tốc ấn tượng.
Từ địa phận Yên Bái lên Lào Cai, con đường càng trở nên quanh co, lên xuống hập chùng. Mỗi khi qua đường dốc, duy trì một mức chân ga nhưng hộp số tự động 6 cấp vẫn chủ động về số thấp để tăng mô-men vượt dốc mà xe không bị giật cục. Captiva LTZ 2014 tạo cảm giác an toàn qua từng khúc cua, có những đoạn có thể ôm cua ở tốc độ 80km, tiếng lốp miết ken két tại các khúc cua còn đến chóng mặt nhưng xe vẫn hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát. Cảm giác lái rất thật, sau vô lăng của xe, người lái có thể cảm nhận được rõ từng phản hồi của mặt đường và việc điều chỉnh góc lái cực kỳ chính xác.   
CaptivaLTZ%20-%202014%20(11).jpg

“Nắm” vô-lăng trên con đường khi thẳng băng, khi uốn lượn, khi chui hầm xuyên qua tâm núi với tốc độ cao, chưa bao giờ chúng tôi lại “bắt gặp” thành phố Lào Cai nhanh đến thế. Lúc này, đồng hồ chỉ 11h đêm. 300 ngàn trả cho “em” thu phí đường lúc nãy quả là cũng đáng vì khi lái xe, chúng tôi tiết kiệm được tối đa nhiên liệu, tiết kiệm được thời gian. Đường cao tốc mới chạy xe lại khá an toàn, thông thoáng nên không bị “mệt đầu”.
Lãng đãng Sapa buổi sớm
Đi theo đường tránh thành phố, nhập vào cung đường núi dài chừng hơn 30 cây số, chúng tôi lên Sapa trong làn sương đêm tĩnh mịch. Đây là cung đường nức tiếng trong giới mê phượt bởi phong cảnh đẹp, nhưng bên cạnh đó, cũng có không ít nguy hiểm luôn rình rập. Đi đêm, cảnh thì khỏi ngắm rồi, chỉ tập trung vào lái xe thôi mà đôi khi vẫn có thoáng giật mình bởi những đoạn cua ngặt.



Chúng tôi cứ vén màn đêm mà đi trong sự thận trọng, rồi thì cũng đến lúc bắt gặp những ánh đèn đủ màu, sáng cả một góc núi rừng kỳ vĩ. Đó là Sapa. Thị trấn mờ sương đón chúng tôi khi phố đã thưa người, những quán hàng, cửa hiệu đã cửa đóng, then cài. Việc hợp lý nhất bây giờ có lẽ chỉ là “đắm mình” trong giấc ngủ giữa cái thị trấn miền núi đầy yên bình này.
Mỗi mùa ở Sapa đều có một vẻ đẹp riêng. Ngày cũng vậy, mỗi thời khắc là một mùa của đất trời. Buổi sáng, chiều mang không khí mát lành của mùa xuân, mùa thu. Buổi trưa có nắng nhẹ, trời trong xanh như mùa hè và đêm xuống là lúc tiết trời lạnh lẽo như mùa đông.
CaptivaLTZ%20-%202014%20(14).jpg
 
Sáng sớm ở Sapa, thời tiết có những tương đồng với thành phố mộng mơ Đà Lạt mà chúng tôi vừa có dịp ghé thăm cách đây không lâu. Những cơn gió lạnh ùa vào, cả đoàn chẳng ai muốn rời khỏi chiếc chăn ấm áp. Cố “giằng kéo” mà bước chân đến bên cửa sổ, trước mắt chúng tôi là khung cảnh phố núi ngập tràn trong sương khói.
Sương bay lãng đãng trên những rặng thông ven đườngSương ôm trọn những lũng cao lũng thấp. Sương e ấp ruộng rau su su xanh mướt mát. Sương bay cả vào phòng ngủ khi cửa phòng đã mở. Phải dậy thôi, phải “sống” từng giây với nơi này, không thì phí lắm!
Không khí Sapa buổi sáng náo nhiệt hơn, rộn ràng hơn, người qua kẻ lại tấp nập. Len lỏi vào chợ Sapa và thấy cũng ko khác mấy chợ ở Hà Nội, mặc dù người dân tộc chiếm đến 95% dân số Sapa. Lái xe dọc theo những con phố, ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, dường như thấy ở Sapa nơi nào cũng đẹp cả.



Chúng tôi đã đến Sapa nhiều lần, và lần nào cũng vẫn nguyên vẹn hình ảnh của nhiều năm trước. Vẫn đó nhà thờ Sapa một mình giữa sương mù lạnh lẽo, vẫn những bậc tam cấp luôn ẩm ướt xuống chợ, vẫn những ngôi nhà với mái hiên nhìn xuống con đường dốc thoai thoải, vẫn phiên chợ thổ cẩm với những đứa trẻ người Mông đen nói đủ cả tiếng Việt lẫn tiếng Anh bồi mời khách và hàng thông xanh vi vút reo khi mỗi lần gió tới.
Lần nào lên Sapa chúng tôi cũng nghỉ lại trong một khách sạn quen, một nơi nhìn xuống thung lũng mây vào ngày sương mù và một thung lũng xanh mướt ruộng ngô với những mái nhà thấp thoáng ngày quang. Gửi xe, đi bộ dưới phố, len lỏi trong những con phố dài hun hút, ngồi ăn trong những quán ăn lụp xụp trong chợ, lê la vỉa hè bên hàng ngô nướng, khoai nướng nóng hổi thơm lừng và nhâm nhi một tách café trong một quán nhỏ trên phố.
Sáng Sapa là thế, có chút gì rất quen nhưng vẫn thấy thú vị.
Đường sang “mùa vàng”
Dù bị cảnh đẹp và cái không khí rất dễ chịu ở Sapa “níu kéo”, nhưng theo đúng lịch trình, chúng tôi phải tạm biệt thị trấn sương giăng này để kịp đến với “mùa vàng” Mù Cang Chải. Thông thường, mọi người thường chọn cách đi từ Hà Nội, lên ngắm lúa Mù Cang Chải rồi mới vòng qua điểm nghỉ dưỡng Sapa. Còn chúng tôi thì ngược lại, để có nhiều thời gian hơn cho việc săn “mùa vàng” vào thời điểm lúa chín rộ và đẹp nhất trong năm này.
CaptivaLTZ%20-%202014%20(6).jpg

Để sang Mù Cang Chải, chúng tôi lái xe theo con đường dẫn ra Thác Bạc, rồi đổ đèo Ô Quy Hồ mà chạm đất Lai Châu.
Ô Quy Hồ là con đèo nối liền hai tỉnh Lào Cai và Lai Châu, uốn lượn quanh dãy núi Hoàng Liên, nơi có đỉnh Fanxipang - nóc nhà Đông Dương lộng gió trên đỉnh cao 3.414m. Còn được biết đến với cái tên đèo Hoàng Liên, nhưng với nhiều khách lữ hành yêu Tây Bắc, cái tên Ô Quy Hồ đã gần như một huyền thoại.
Cung đường đèo dài gần 50km, trong đó 2/3 con đường thuộc địa phận của huyện Tam Đường - Lai Châu, 1/3 còn lại nằm ở phía Sapa - Lào Cai. Một cung đường dài cheo leo trên vách đá, dưới những thảm rừng nhiệt đới rậm rì, uốn lượn quanh co, lên xuống liên tục theo độ chập chùng của dãy núi, con đèo danh bất hư truyền này sẽ khiến người chinh phục có những pha đổ đèo, cắt cua “tái mặt”. Một phút bất cẩn thôi là cả xe và người sẽ “trở về với đất”.



Trên con đường có nhiều núi cao, vực sâu với những khúc cua quanh co và đèo dốc, việc phải leo đèo, đổ những con dốc lên tới 10% và vào cua liên tục diễn ra hầu hết chặng đường. Tuy nhiên, Captiva LTZ 2014 vẫn khiến chúng tôi hoàn toàn yên tâm bởi những công nghệ được trang bị trên xe. Hệ thống hỗ trợ xuống dốc (HDC), hệ thống chống bó cứng phanh và phân phối lực phanh điện tử (ABS – EBD), hệ thống cân bằng điện tử (ESP) và hệ thống treo sau cân bằng tự động giúp xe lấy lại thăng bằng… lần lượt được phát huy trong từng mét đường.
CaptivaLTZ%20-%202014%20(23).jpg

Từ Tân Uyên đến địa phận Than Uyên, chiếc Captiva 2014 của chúng tôi bắt đầu chạy vào những con đường bằng phẳng, qua vùng địa hình mang dáng dấp cao nguyên. Trời ở đây trong và xanh, cây cối mướt mát.
Khi còn cách Mù Cang Chải khoảng 30 cây số đã bắt gặp những bản làng của người Thái trắng. Bắt gặp những cô gái Thái đẹp như lan rừng, gánh những bó lúa trĩu bông từ ruộng về trong tiếng nói cười. Bản Thái dưới nắng chiều vàng đẹp như một bức tranh. Cả đoàn dừng lại, cố thu những hình ảnh đẹp nhất vào ống kính mà sao vẫn thấy chưa “đã”, thấy như mình có lỗi vì không truyền tải hết được những gì trước mắt mình.



Còn khoảng gần chục cây số nữa là đến thị trấn Mù Căng Chải, từng thửa ruộng bậc thang hiện ra theo đường xe chạy. Từng thửa ruộng nằm chênh vênh trên sườn núi, toàn một màu vàng óng làm nổi lên sắc xanh của núi rừng. Rồi màu vàng của nắng, thi thoảng xa xa điểm những chòi canh lúa nhỏ nhắn xinh xinh bằng gỗ của đồng bào dân tộc vùng cao…
Nhưng đó mới chỉ là khởi đầu, cả một mùa vàng với những “bậc thang vàng”, “phím đàn vàng” còn đang chờ chúng tôi khám phá vào ngày hôm sau.
Autodaily Team (TTTĐ)
>> Xem thêm các bài viết về Chevrolet Captiva
 
Back
Top